Thì Thôi ...
Thì thôi xin trả lại người
Dẫu tình ta đã một đời cho nhau
Thì thôi trả lại trăng sao
Đêm đêm chung bóng lời trao ước nguyền .
Mộng đời se sợi tơ duyên
Tưởng chừng lạt buộc thiêng liêng cuộc tình
Nào hay sóng gió linh đinh
Bèo mây tan hợp phù sinh kiếp người .
Nhủ lòng giữ lấy tình ơi
Tình xa vạn dặm tình rơi phương nào
Ngỡ ngàng như giấc chiêm bao
Mưa thu lạc nẻo bay vào mắt em .
Thì thôi xin trả êm đềm
Lời yêu theo gió ru mềm đời nhau
Thi thôi cay đắng ngọt ngào
Em xin giữ hết chẳng trao cho người .
***********************************************
Khoanh lại một khoảng trời
Cho nắng đến một người mà em rất nhớ
Sao anh ko lặng yên trong vòm trời xanh ấy?
để thành phố bây giờ
....mưa ướt đẫm ngàn cây.
Sao Anh ko gọi tên Em ?
Để xác lá rơi đầy
Một chiếc lá là một lời hứa cũ
Hàng ngàn chiếc lá đã quên hay còn nhớ
Giữa muôn chiều
Sao lại chọn phía ấy để rơi ??
Phía ấy là quá khứ xa xôi
Em giữ trong tim điều bí mật chưa cùng Anh nói hết
Phía ấy là hoàng hôn nơi cuối trời trong vắt
Cả gió cũng hờn ghen ,nghe Anh kể chuyện tình yêu...
Đã hi vọng bao nhiêu , đã thất vọng bao nhiêu
Trong khoảnh khắc Em ngỡ mình gần nhau nhất
Trái tim dối lừa anh , thú nhận điều chân thực
Em làm khỏang trống ấy mênh mông
Ừh thôi , này khoảng trời , này lời hứa viển vông
Gió cứ cuốn hết đi
Cả những điều bí mật ko còn nữa
Mùa thu lao xao kể về một chuyện tình tan vỡ
Có kẻ dại khờ
gom nắng lại cho Anh.....
Cho nắng đến một người mà em rất nhớ
Sao anh ko lặng yên trong vòm trời xanh ấy?
để thành phố bây giờ
....mưa ướt đẫm ngàn cây.
Sao Anh ko gọi tên Em ?
Để xác lá rơi đầy
Một chiếc lá là một lời hứa cũ
Hàng ngàn chiếc lá đã quên hay còn nhớ
Giữa muôn chiều
Sao lại chọn phía ấy để rơi ??
Phía ấy là quá khứ xa xôi
Em giữ trong tim điều bí mật chưa cùng Anh nói hết
Phía ấy là hoàng hôn nơi cuối trời trong vắt
Cả gió cũng hờn ghen ,nghe Anh kể chuyện tình yêu...
Đã hi vọng bao nhiêu , đã thất vọng bao nhiêu
Trong khoảnh khắc Em ngỡ mình gần nhau nhất
Trái tim dối lừa anh , thú nhận điều chân thực
Em làm khỏang trống ấy mênh mông
Ừh thôi , này khoảng trời , này lời hứa viển vông
Gió cứ cuốn hết đi
Cả những điều bí mật ko còn nữa
Mùa thu lao xao kể về một chuyện tình tan vỡ
Có kẻ dại khờ
gom nắng lại cho Anh.....
***************************************
Không còn ai ...
Đường về sao dài quá
Gió cười nghiêng ngả
Giật tóc rối ....lạnh vai....
Không còn ai...
Những bước chân mệt nhoài...
Phố cũng cô đơn trong dòng người tấp nập...
Gái trai ôm nhau trong mơn man mùa thu e ấp...
Tay tự chạm vai mình....sao mắt cay cay...
Con đường thật dài...thât dài...khi xa một bàn tay
Cái đích cuối cùng của nỗi nhớ mình còn chưa đi hết....
Người thản nhiên nói....quên anh đi em....thế là kết...
Run run quay về...đường lạ đến chông chênh....
Không còn ai....
Em bảo sẽ học quên....
Và bắt đầu bằng bấp bênh nỗi nhớ.......
Đường về sao dài quá
Gió cười nghiêng ngả
Giật tóc rối ....lạnh vai....
Không còn ai...
Những bước chân mệt nhoài...
Phố cũng cô đơn trong dòng người tấp nập...
Gái trai ôm nhau trong mơn man mùa thu e ấp...
Tay tự chạm vai mình....sao mắt cay cay...
Con đường thật dài...thât dài...khi xa một bàn tay
Cái đích cuối cùng của nỗi nhớ mình còn chưa đi hết....
Người thản nhiên nói....quên anh đi em....thế là kết...
Run run quay về...đường lạ đến chông chênh....
Không còn ai....
Em bảo sẽ học quên....
Và bắt đầu bằng bấp bênh nỗi nhớ.......
***************************************
Ngày nhớ
Có một thiên đường ở tận xa xôi
Con chim mang giấc mơ hồn nhiên một thời
háo hức bay đi
tìm hoài chẳng thấy
Đành rệu rã quay về gục đầu nơi gạc tổ…
Ngày nhớ anh
Nắng hoang hoải nụ cười thiên sứ
Tôi cất tiếng hời ru chiếc lá buổi chiều
Vệt khói cuối ngày ai đốt
Vẽ vào hư không khuôn mặt của lãng quên…
Tôi vẽ vào đời mình một cành giấu tên
Một cành cho ấu thơ
Một cành cho cha mẹ
Một cành đầy hoa
Một cành trơ trụi lá
Và một cành khúc khuỷu những lo toan
Cành cuối cùng gầy như ngón tay anh
Tôi run rẩy chạm vào thân thuộc
Xưa
Ngày xưa...
Nghe sâu thẳm tim mình nhói buốt
Dường như ai đó chờ tôi phía thiên đường?
Lạc trong cơn mê sảng
Tôi gọi người khản giọng
Chỉ bãi hoang cất lời đồng vọng :
“…ở đâu? ... ở đâu?... ở đâu?...”
Mặt trời cúi nhìn tôi lo âu
Gió vi vút thốc tung vòm lá
Làm sao tìm?
Làm sao tin?
Đã tuyệt dấu những hồi quang quá khứ…
Chiều nay
Ngớ ngẩn cuộn mình vào nỗi nhớ
Tôi ngồi ru chiếc lá bay
Hát rằng :
"Muối chua, chanh mặn, đường cay
Nhánh gừng thì đắng từ ngày xa nhau…"
Có một thiên đường ở tận xa xôi
Con chim mang giấc mơ hồn nhiên một thời
háo hức bay đi
tìm hoài chẳng thấy
Đành rệu rã quay về gục đầu nơi gạc tổ…
Ngày nhớ anh
Nắng hoang hoải nụ cười thiên sứ
Tôi cất tiếng hời ru chiếc lá buổi chiều
Vệt khói cuối ngày ai đốt
Vẽ vào hư không khuôn mặt của lãng quên…
Tôi vẽ vào đời mình một cành giấu tên
Một cành cho ấu thơ
Một cành cho cha mẹ
Một cành đầy hoa
Một cành trơ trụi lá
Và một cành khúc khuỷu những lo toan
Cành cuối cùng gầy như ngón tay anh
Tôi run rẩy chạm vào thân thuộc
Xưa
Ngày xưa...
Nghe sâu thẳm tim mình nhói buốt
Dường như ai đó chờ tôi phía thiên đường?
Lạc trong cơn mê sảng
Tôi gọi người khản giọng
Chỉ bãi hoang cất lời đồng vọng :
“…ở đâu? ... ở đâu?... ở đâu?...”
Mặt trời cúi nhìn tôi lo âu
Gió vi vút thốc tung vòm lá
Làm sao tìm?
Làm sao tin?
Đã tuyệt dấu những hồi quang quá khứ…
Chiều nay
Ngớ ngẩn cuộn mình vào nỗi nhớ
Tôi ngồi ru chiếc lá bay
Hát rằng :
"Muối chua, chanh mặn, đường cay
Nhánh gừng thì đắng từ ngày xa nhau…"
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
HOACOMAY - VTK
Trả lờiXóa