Khi buồn, người ta muốn ra biển. Khi cô đơn, đứng trước biển để thấy lòng mình được trải rộng, mênh mông toả theo những con sóng trắng, muốn ngắm biển và thả cho tâm hồn bay theo gió biển.
Không dịu êm, chẳng ồn ào, chỉ duy có những khúc đoạn mà sóng vô tình đập mạnh
vào bờ đá, lúc đó ta mới thấy nó ồn ào, còn bình thường ư, chỉ nhẹ thôi, rất khẽ…
Có đôi lúc, một mình nơi đây, chỉ còn ta và biển. Đứng trước biển, ta tự do tự tại, ta thuộc về biển, biển thuộc về ta. Nhìn về phía xa chân trời, nhìn những con sóng cuộn trào xốc nổi, những cánh chim hải âu chao liệng trên bầu trời, tận hưởng làn gió mát lành, mang theo chút mặn mòi biển cả, gửi đến ta hương vị của thiên nhiên, gửi đến anh lời thì thầm của biển, của ta... "Nếu em đứng trước biển em sẽ rất nhớ anh. Anh đi mang theo hơi thở của sóng biển, gió biển và cả trái tim của biển...".Chỉ còn hình ảnh anh trước biển, dải cát này, những đợt sóng này, anh trở về nguyên vẹn của ngày xưa. Sóng bạc đầu nỗi nhớ, núi chìm sâu vào giấc ngủ.
Thời gian như sợi dây vô hình cứ níu kéo quay về quá khứ, một thời đã xa, một thời của tuổi trẻ, vụng dại...
Em muốn ra biển. Muốn được chạy chân trần trên cát, thả hồn mình theo những con sóng, đi xa, thật xa, để thấy mình quá nhỏ bé trước trời đất bao la. Em như một hạt cát giữa muôn vàn hạt cát, mênh mông... muốn được vỗ về, an ủi, muốn được tựa lên bờ vai anh, nắm tay anh, cùng anh vẽ trên cát. Em muốn được hét thật to trước biển cho sóng đánh tan đi nỗi buồn, muốn được làm tất cả cùng anh - người con trai của biển cả.
Như con sóng vỗ về bên bờ đá
Lời tự tình muôn thuở của biển yêu
Ta ngồi đây từng chiều trên biển cả
Ngắm hoàng hôn phủ kín tím một mầu.
Lời của gió vi vu theo con sóng
Biển rì rào điệp khúc rất dễ thương
Ta thì thầm lời yêu theo nỗi nhớ
Một thoáng buồn trong giây phút cô đơn.
Ta muốn thoát khỏi cơn mê buồn bã
Ta muốn làm hạt cát giữa biển khơi
Rất nhỏ nhoi để đời không thấy nổi
Một cõi buồn theo ngày tháng chơi vơi.
Nào ai biết biển từng ngày lặng lẽ
Cũng vui buồn theo con sóng xa đưa
Bãi cát vàng nằm im nghe than thở
Gió vô tình thổi hết những ước mơ.
Mây lang thang ngập ngừng như muốn khóc
Bỗng ướt nhòa mặt nước biển và ta
Cơn mưa chiều lao xao trong khoảnh khắc
Thôi đi về vì đường hãy còn xa …!
Tạm biệt nhé ! biển yêu luôn màu tím
Vì hoàng hôn nhuộm mãi một màu thôi
Cũng như ta luôn chung thủy một đời
Yêu màu tím, màu buồn không lối thoát !
(Kỉ niệm 23h45p,ngày19/9/2011)
Như con sóng vỗ về bên bờ đá
Lời tự tình muôn thuở của biển yêu
Ta ngồi đây từng chiều trên biển cả
Ngắm hoàng hôn phủ kín tím một mầu.
Lời của gió vi vu theo con sóng
Biển rì rào điệp khúc rất dễ thương
Ta thì thầm lời yêu theo nỗi nhớ
Một thoáng buồn trong giây phút cô đơn.
Ta muốn thoát khỏi cơn mê buồn bã
Ta muốn làm hạt cát giữa biển khơi
Rất nhỏ nhoi để đời không thấy nổi
Một cõi buồn theo ngày tháng chơi vơi.
Nào ai biết biển từng ngày lặng lẽ
Cũng vui buồn theo con sóng xa đưa
Bãi cát vàng nằm im nghe than thở
Gió vô tình thổi hết những ước mơ.
Mây lang thang ngập ngừng như muốn khóc
Bỗng ướt nhòa mặt nước biển và ta
Cơn mưa chiều lao xao trong khoảnh khắc
Thôi đi về vì đường hãy còn xa …!
Tạm biệt nhé ! biển yêu luôn màu tím
Vì hoàng hôn nhuộm mãi một màu thôi
Cũng như ta luôn chung thủy một đời
Yêu màu tím, màu buồn không lối thoát !
(Kỉ niệm 23h45p,ngày19/9/2011)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)